Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đô Thị Hướng Dẫn Yêu Đương Với Yêu Quái Chương 24: 24: Kế Hoạch Dưỡng Thành Ngôi Sao 2

Chương 24: 24: Kế Hoạch Dưỡng Thành Ngôi Sao 2

3:35 chiều – 29/05/2024


Edit: Team Hoa Đào Sắp Nở
[Quá đỉnh, thật đúng là trò chơi dưỡng thành người thật, anh trai nhỏ nhìn kỹ, tôi chọn 1.]
[Hahaha, thảm như vậy sao? Chỉ có thể bắt đầu làm pháo hôi? Tôi chọn 1.]
[Ha ha, xin hỏi hai lựa chọn này có gì khác nhau? Tôi chọn 1.]
[Tất cả mọi người chọn 1, nghịch một chút, tôi chọn 2.]
[Chỉ có một mình tôi cảm thấy giọng nói của chị gái nhỏ rất dễ nghe sao? Chọn 1.]
[Không phải chỉ có một mình cô, mong chị gái nhỏ lộ mặt! Chọn 1.]

May mắn bọn họ đã quảng cáo trước, để cho lần đầu tiên phát sóng trực tiếp không đến mức quá quạnh quẽ.

Bão bình luận không quá sôi nổi, nhưng cũng không vắng vẻ, có người tương tác, trò chơi này mới có thể tiếp tục.
Tống Sơ Cửu đúng lúc mở miệng: “Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, kết quả sẽ dựa theo kết quả bỏ phiếu mà lựa chọn.

Tuy nhiên kết quả bỏ phiếu trên comment không tiện thống kê, cho nên chúng tôi tiến hành bỏ phiếu trên weibo.

Vào weibo tìm kiếm Lê Tuyển là được, lựa chọn vai diễn mà bạn hy vọng Lê Tuyển đóng, mau đi bỏ phiếu nào! Hạn cuối bỏ phiếu là đến khi chúng tôi đến studio quay phim mới thôi.”
Đây cũng là ý đồ của bọn họ, bỏ phiếu trên weibo còn có thể nhân tiện tăng chút fan cho Lê Tuyển.

Tuy nhiên cũng có nhược điểm, đừng nhìn trên phần bình luận náo nhiệt, nhưng phần lớn mọi người đều không muốn chạy đến weibo, ngại phiền toái rắc rối.

Dù sao livestream của bọn họ vừa mới bắt đầu, Lê Tuyển chỉ là một người mới không có danh tiếng, mọi người cũng chỉ xem mới lạ mà thôi.
Khi bọn họ đến phim trường, kết quả bỏ phiếu đã có: 13:1.

Tổng cộng có 14 người tham gia bỏ phiếu.

Tỷ lệ này thật ra đối với hơn một trăm người xem bọn họ mà nói cũng không tính là ít.
Đúng vậy, phòng phát sóng trực tiếp của bọn họ cũng chỉ có hơn một trăm người xem, đây là kết quả có được từ quảng cáo xung quanh của bọn họ.

Nếu không Lê Tuyển là một người mới không có bất kỳ danh tiếng gì, lần đầu tiên phát sóng trực tiếp có thể có ba hai con mèo nhỏ đã là không tệ rồi.
“Tiểu Lê cậu đến rồi, mau vào đi, đoàn làm phim kháng chiến đang tìm năm mươi diễn viên quần chúng, tôi nhét cậu vào.” Hai người Tống Sơ Cửu vừa đến rạp chiếu phim lập tức gặp Triệu Ba, Triệu Ba nhanh chóng nhét Lê Tuyển vào trong một đống diễn viên quần chúng.
“Cảm ơn anh Triệu.” Lê Tuyển cũng không nói nhiều, đây vốn là những gì bọn họ đã nói trước đó.

Triệu Ba ở đoàn làm phim có quan hệ, có thể biết trước hôm nay muốn quay cảnh gì, có cần diễn quần chúng hay không.

Sáng sớm Triệu Ba đã gọi điện thoại nói hôm nay có việc, bảo anh ấy đến sớm một chút.

Nếu không, bọn họ cũng sẽ không để cho fan bỏ phiếu làm gì.
Mà cái gọi là pháo hôi lộ mặt và pháo hôi không lộ mặt, đơn giản là lúc chết nằm ngửa hay là nằm sấp xuống mà thôi.
Lê Tuyển đi theo những diễn viên khác vào nhận quần áo, Tống Sơ Cửu không thể đi vào, ở lại bên ngoài.

Ban đầu cô định ẩn thân đi theo đoàn làm phim quay phim, nhưng cẩn thận ngẫm lại cảm thấy không ổn.

Lăn lộn trong giới giải trí phải chuẩn bị sẵn sàng bại lộ trước ống kính của người khác, hiện tại Lê Tuyển không có danh tiếng gì, đương nhiên không ai chú ý đến anh ấy.

Nhưng chờ đến lúc anh ấy nổi tiếng, lỡ như bị người khác quay được lúc anh ấy phát sóng trực tiếp không có camera, điều này phải giải thích như thế nào đây?
Cho nên nghĩ tới nghĩ lui, cô vẫn bỏ ra giá cao mua một công nghệ đen – ong mật nhỏ.

Cũng chính là một cái máy quay mini cỡ ong mật, như vậy có thể ghi lại hình ảnh Lê Tuyển mọi lúc mọi nơi.
Vai diễn lần này của Lê Tuyển chỉ là nhân vật hy sinh làm nền, không phải lo lắng quay anh ấy sẽ tiết lộ bí mật của đoàn làm phim.

Hơn nữa ong mật nhỏ không thể rời khỏi Lê Tuyển quá một mét, cho nên cũng không cần lo lắng nó sẽ quay được hình ảnh không nên quay.
Đương nhiên, lúc thay quần áo vẫn phải có màn hình đen.
[Đánh giá xấu! Cần bật đèn vào thời khắc quan trọng! Cậu có bản lĩnh cởi sao không có bản lĩnh phát sóng!]
[Muốn xem con trai chúng ta có cơ bụng tám múi hay không!]
[Tốt lắm tốt lắm, đứa trẻ xanh* ra ngoài nhất định phải bảo vệ tốt chính mình! Cơ thể của Quyển Quyển được chúng tôi bảo vệ!]
*Đứa trẻ xanh: ngôn ngữ mạng, thường dùng để đề cập đến những cậu bé dễ thương và bày tỏ tình yêu đối với những nhân vật đó.

Trên đường tới nơi quay phim, Lê Tuyển và người xem tương tác một hồi, cho nên sau một lát đã có không ít người biến thành fan, có người gọi là con trai, có người gọi là Quyển Quyển.
Gọi Quyển Quyển là bởi vì Tuyển trong Lê Tuyển và chữ Quyển đồng âm, cho nên thân thiết gọi anh ấy là Quyển Quyển, ngay cả Tống Sơ Cửu cũng bắt đầu gọi như vậy.
Lê Tuyển thay quần áo xong đi ra, trên màn hình hiện một loạt bình luận “666”.

Cho dù anh ấy có mặc trang phục rách nát của thời xưa cũng không thể che đi vẻ đẹp thịnh thế của bản thân.

Giá trị nhan sắc này không phải diễn viên nào cũng có, huống chi là một người diễn pháo hôi? Người phụ trách thấy anh ấy quá gây chú ý, bôi một nắm bụi lên mặt anh ấy, vì thế Lê Tuyển trong nháy mắt từ từ một bông hoa xinh đẹp không thể chạm vào biến thành một thằng ngốc ở thôn quê.
Fan lại nhao nhao spam “Quá đau lòng cho con trai chúng ta”, “Nhan sắc thịnh thế đã bị sát hại bi thảm”…
Vai diễn Lê Tuyển đóng là một binh sĩ kháng chiến, một pháo hôi thật sự, chờ lát nữa lúc pháo nổ trực tiếp nằm xuống làm xác chết là được.
Loại cảnh chiến đấu khói lửa mù mịt này bình thường không dễ quay lắm, cũng may đạo diễn không quá mức khắt khe, chỉ quay hai lần là xong.
Nhưng những diễn viên này vẫn không thể rời đi, phải làm nền để những nhân vật chính tiếp tục diễn.
Cảnh này là đội quân bị gian tế bán đứng, bị quân Nhật đè ép đánh, thương vong nặng nề.

Nam chính vốn bám trụ đến cùng, nhưng lại được những người khác thuyết phục rút lui.

Một cảnh tương đối cần sức bật, diễn viên chính NG mấy lần còn chưa qua.
Bởi vì đang phát sóng trực tiếp, cho nên Lê Tuyển nằm chết bao lâu thì ống kính Tống Sơ Cửu sẽ quay bấy lâu.

Ngay từ đầu mọi người còn không khí sôi nổi trêu chọc thi thể Lê Tuyển này diễn xuất cũng không tệ lắm, nhưng dần dần không trêu chọc được nữa.
[Quyển Quyển nằm bao lâu rồi? Hơn nửa giờ rồi?]

[Mẹ kiếp! Đến ba phút có khi tôi còn không nhịn nổi, vậy mà Quyển Quyển đã kiên trì không nhúc nhích nửa giờ! Thật chuyên nghiệp!]
[Đau lòng thay cho Quyển của tôi, diễn viên chính này sao lại thế này? NG nhiều lần như vậy, cố ý à!]
Tống Sơ Cửu vừa thấy có người nói diễn viên chính, lập tức mở miệng nói: “Cảm ơn mọi người đau lòng cho Quyển Quyển, có điều cảnh này không dễ quay lắm, diễn viên chính cũng đang cố gắng tìm trạng thái, mang đến cho người xem một màn biểu diễn đặc sắc.

Mọi người chỉ xem Quyển Quyển là được rồi, không cần chú ý những người khác, nếu không Quyển Quyển sẽ đau lòng đó.”
Giọng Tống Sơ Cửu từ trước đến nay có rất lực tương tác, mọi người rất nhanh được cô làm yên lòng.
[Nghe lời chị gái nhỏ, không gieo hận thù cho con trai chúng ta!]
[Chị gái nhỏ nói rất đúng, chỉ chú ý Quyển Quyển là được rồi.]
[Chị gái nhỏ, chị gái nhỏ, chị cần bạn gái không? Có thể cùng chị chăm sóc con trai?]

“Mọi người mau nhìn kìa, trên mặt Quyển Quyển là cái gì thế?”
Bầu không khí vừa mới sôi nổi lên, mọi người trong nháy mắt bị một mấy bình luận mới kéo đi sự chú ý, ngay cả Tống Sơ Cửu cũng vậy, thấy thế nhìn trên mặt Lê Tuyển.

Chẳng qua trên mặt anh ấy bôi một tầng bụi, không nhìn kỹ hoàn toàn không nhìn ra cái gì.

Vẫn phải nhờ người nhắc nhở “Nhìn cằm”, cô mới nhìn thấy trên cằm Lê Tuyển có một con kiến đang nằm sấp.
Con kiến nhanh chóng bò từ cằm Lê Tuyển đến má trái anh ấy, xoay vài vòng tại chỗ lại bò qua sống mũi cao của anh ấy rồi đi tới gò má phải.
[Trời ạ, Quyển Quyển anh mau phủi nó xuống, thật dọa người!]
[Quyển Quyển thật chuyên nghiệp, như vậy còn không nhúc nhích!]
[Quyển Quyển anh đừng nhịn, động đậy một chút cũng không sao, mau phủi nó đi, nếu không lỡ như bị nó cắn một miếng chúng tôi sẽ đau lòng chết mất.]
Những bão bình luận này Lê Tuyển nhìn không thấy, anh ấy có thể cảm giác được trên mặt mình ngứa ngáy, rất muốn gãi một chút, nhưng anh ấy nhịn xuống.

Một là anh ấy không có bối cảnh, hai là thiếu chút may mắn, chỉ có cố gắng diễn tốt mỗi một vai diễn mới có thể đi tiếp trên con đường này.

Anh ấy không có tư cách tùy hứng.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều rất đau lòng, chỉ có thể cầu nguyện con kiến kia nhanh chóng rời đi.

Có lẽ thật sự là cầu nguyện có hiệu quả, con kiến nhỏ từ trên má phải Lê Tuyển bò đến cổ anh ấy, ngừng một lát rồi nhanh chóng bò xuống đất.
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
[Ủng hộ ủng hộ, Quyển nhà tôi có nhan sắc, diễn xuất còn cố gắng liều mạng như vậy, không thể không nổi tiếng!]
[Quyển Quyển là diễn viên chuyên nghiệp nhất mà tôi từng biết, từ hôm nay trở đi, cậu chính là mạng sống của tôi!]
[Trước kia nghe nói nghề diễn viên rất vất vả, tôi vẫn không tin, hôm nay cuối cùng đã tin, đau lòng cho Quyển Quyển.]
[Cổ vũ nhiệt tình cho con trai tôi! Thật sự quá chuyên nghiệp.

Không thể không nổi tiếng!]
Tống Sơ Cửu không nghĩ tới chuyện ngoài ý muốn này còn mang đến niềm vui bất ngờ như vậy.

Nếu như nói lúc trước những người này vẫn là fan qua đường, trải qua chuyện lần này đều biến thành fan trung thành.

Mặc dù số lượng không nhiều, nhưng bọn họ chỉ mới bắt đầu, phải không? Bọn họ không tham lam.
Nhưng nếu có lựa chọn, Tống Sơ Cửu sẽ không lựa chọn dùng khổ nhục kế để hút fan, dù sao lấy tâm đổi tâm, mới có thể lâu dài.

Lần này thực sự là một tai nạn.
Cảnh này cuối cùng cũng qua, lúc này Lê Tuyển đã làm xác chết hơn một giờ.

Sau khi đứng lên cả người đều cứng ngắc, trên cổ còn bị kiến cắn đỏ, lại dẫn tới một đợt đau lòng của fan, thuận tiện khen ngợi anh ấy một trận.
Tống Sơ Cửu đúng lúc lên tiếng: “Cảm ơn mọi người, Quyển Quyển chỉ là làm việc cậu ấy nên làm thôi.

Mọi người cổ vũ động viên một chút là được, không nên thổi phồng cậu ấy lên trời.

Còn có rất nhiều người cố gắng hơn cậu ấy, giống như, những diễn viên đóng vai thi thể khác…”
Lời này có người phản bác:
[Không không không, tôi quan sát, những người khác đều có những cử động nhỏ trên cơ thể, thậm chí còn có người nằm sấp chơi điện thoại di động.

Gần như không có ai giống Quyển Quyển đóng vai xác chết không hề nhúc nhích.]
[Chị gái nhỏ nói rất đúng, có vị thiên vương cũng nằm xác hơn hai giờ, chỉ có thể nói nghề này tốt xấu lẫn lộn, có cẩn trọng, cũng có chuyện không thể nói.]
[Con trai của chúng ta thật sự rất cố gắng, khen một chút cũng không sao, chị gái nhỏ chị không cần quá cẩn thận, chúng tôi sẽ không mang tiếng xấu cho con trai.]

Lúc này, Lê Tuyển lĩnh cơm hộp và thù lao đi ra.

Thù lao là năm mươi tệ, mặt khác bởi vì anh ấy sắm vai tử thi, cho nên cho thêm hai mươi tệ tiền lì xì.

Đây là quy tắc mặc định, bởi vì đóng vai người chết là một việc tương đối xui xẻo, cho nên phần lớn sẽ phát mười, hai mươi tệ tiền lì xì.
Tống Sơ Cửu giải thích những điều này với fan, lập tức lại đưa tới một làn sóng:
[Quyển Quyển vất vả như vậy mới có bảy mươi tệ! Đi công trường chuyển gạch một ngày ít nhất đã được hai trăm đó!]
[Quá đau lòng cho Quyển Quyển, tầng dưới chót của ngành này thật sự không dễ bon chen.]
[So với một số ngôi sao có giá trên trời, con trai chúng ta thật sự khiến người ta đau lòng.]
[Tốt xấu gì cũng lĩnh hộp cơm, con trai mau cho chúng ta xem hộp cơm trong truyền thuyết trông như thế nào!]
[Đúng đúng đúng, mau mở ra xem.]
Lúc này Lê Tuyển đã lấy được điện thoại di động, có thể nhìn thấy những làn sóng bình luận, nghe vậy hào phóng mở hộp cơm của mình ra.

Một món đậu hũ, một món thịt xào cải xanh, còn có nửa hộp cơm.

Thức ăn rất bình thường, nhưng Lê Tuyển ăn rất nghiêm túc, một hạt cơm cũng không thừa lại.
[Quyển Quyển ăn cơm cũng đẹp như vậy! Còn không kén ăn, thật dễ nuôi!]
[Quyển Quyển vất vả như vậy, đoàn làm phim lại không thêm đùi gà!]
[Đoàn làm phim keo kiệt! Đồ ăn ít như vậy, quẹt đóa hoa nhỏ thêm đùi gà cho Quyển Quyển!]
[Đúng đúng đúng, quẹt hoa cho Quyển Quyển thêm đùi gà, ngàn vạn lần đừng đói gầy, mẹ sẽ đau lòng!]


Có một người dẫn đầu quẹt quà, trong nháy mắt nhắc nhở mọi người, đều nhao nhao quẹt quẹt quà.

Phần lớn là một đóa hai đóa hoa hồng, không đắt, một đóa một đồng tiền.

Phần mềm phát sóng trực tiếp còn có những lễ vật khác, ví dụ như chín trăm chín mươi chín đóa hoa hồng, chính là chín trăm chín mươi chín đồng.
“Cảm ơn mọi người cổ vũ, mọi người thích tôi khiến tôi cũng rất vui vẻ, thật sự không cần tặng quà gì cho tôi.” Lê Tuyển chân thành nói.
Đây cũng không phải là anh ấy giả vờ từ chối, mà là thật tâm nghĩ như vậy, anh ấy tới trò chơi phát sóng này, chỉ vì tích lũy fan, quả thật không quan tâm quà tặng.
Nhưng anh ấy nói xong như vậy, fan càng thêm nhiệt tình, còn có một người tặng anh ấy chín mươi chín đóa hoa hồng.

Lê Tuyển không thể làm gì khác hơn là liên tục nói lời cảm ơn.
Cảnh quay này kết thúc, đã là hơn bốn giờ chiều, bọn họ không đợi cơ hội khác nữa, mà trực tiếp trở về.
“Hôm nay còn có thời gian rảnh rỗi, mọi người có thể lập ra kế hoạch huấn luyện, ví dụ như đọc sách, tập thể hình, luyện tập diễn xuất v.v.

Năm giờ đến bảy giờ, giữa giờ ăn cơm nghỉ ngơi một giờ, sau đó tám giờ đến mười giờ, hai khoảng thời gian này, do mọi người sắp xếp, cũng thông qua bỏ phiếu để lựa chọn.”
Tống Sơ Cửu vừa nói xong đã có fan bình luận: [Thật vất vả, hôm nay không thể để Quyển Quyển nghỉ ngơi thật tốt sao?]
Tống Sơ Cửu cười nói: “Các bạn đừng cưng chiều cậu ấy, người khác đều đang cố gắng, cậu ấy không cố gắng sẽ bị bỏ lại phía sau.

Các bạn phải nghiêm khắc một chút, nếu không sẽ khiến cậu ấy hình thành tác phong xấu.”
Fan nghĩ cũng đúng, sau đó nghiêm túc lên kế hoạch cho anh ấy.

Hai giờ trước bữa ăn dùng để luyện tập diễn xuất, hai giờ sau bữa ăn dùng để tập thể hình.
Lê Tuyển yêu cầu nghiêm khắc với bản thân, kế hoạch được lập ra cũng hoàn thành đến mức một giọt nước cũng không còn.

Sau khi fan vây xem toàn bộ quá trình, càng thêm thích anh ấy.
Có nhan sắc có thực lực, còn cố gắng như vậy, có lý do gì không thích chứ?
Ngày đầu tiên phát sóng trực tiếp kết thúc, phòng phát sóng trực tiếp đã tăng tới hơn năm trăm người hâm mộ, mà weibo cũng tăng hơn ba trăm fan, coi như là một thành tích không tệ.

Sau khi kết thúc bọn họ cũng không rảnh rỗi, mà chọn nội dung đặc biệt trong buổi live hôm nay để cắt nối, biên tập thành một video ngắn, sau đó đăng lên weibo.
Tiêu đề là – #Nhật ký dưỡng thành# ngày 1.
Làm như vậy là để cho người hâm mộ tham gia sau, bởi vì không phải ai cũng có thể tham gia ngay từ đầu trò chơi, cho nên bọn họ muốn sắp xếp lại một chút, để cho người đến sau biết tình hình trước đó.
Lê Tuyển bận rộn xong đã gần mười hai giờ, cho nên làm xong lập tức nghỉ ngơi, tránh tình trạng ngủ không đủ ảnh hưởng đến buổi livestream ngày mai.

Tống Sơ Cửu cũng chủ yếu không thức đêm nên không biết trò chơi dưỡng thành của bọn họ trên mạng lại lặng lẽ nổi tiếng.
Bởi vì Tả Vân Vân nghỉ ở nhà, không có việc gì làm, cho nên cả ngày quan sát toàn bộ buổi livestream quá trình dưỡng thành ngôi sao.

Sau đó từ fan qua đường trở thành fan trung thành!
Cô ấy thật sự rất thích Quyển Quyển, đến mức xem xong vẫn chưa đã, sau đó điên cuồng đề cử cho bạn bè của mình.
“Miên Miên, Miên Miên, thật đó, tớ không lừa cậu đâu! Cậu mau xem phát sóng trực tiếp đó đi, thật sự rất thú vị! Con trai Quyển Quyển của chúng tớ đẹp đến phát khóc! Tớ đã trở thành fan hâm mộ rồi, ánh mắt của hai ta không khác nhiều lắm, cậu nhất định sẽ thích!”
“Thật sự có người đẹp như vậy hả? Tớ đi xem thử, nếu không đẹp cậu phải mời tớ uống trà sữa!”
“Ừ ừ, có đẹp hay không tớ đều mời, vì ngày đầu tiên con trai chúng tớ ra đời! Tớ muốn chúc mừng một chút!”
Mười phút sau, Miên Miên trở lại.
“A a a! Đây là anh trai nhỏ thần tiên gì thế? Sao lại đẹp như vậy? Vân Vân cậu không lừa tớ! Thành fan rồi, anh trai nhỏ rất được người ta yêu thích! Còn có chị gái nhỏ kia, giọng nói thật hay!”
Tả Vân Vân rất vui vẻ, bạn tốt cũng có ánh mắt giống mình: “Tớ không lừa cậu chứ?”
“Không có không có, tớ muốn đề cử anh ấy cho Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu có không ít người theo dõi, nhờ cậu ấy giúp quảng bá một chút.

Quyển Quyển đẹp như vậy, nên mọi người cùng nhau dưỡng thành đi.”
“Đúng đúng, tớ cũng quen một người có tích V trên weibo, để mọi người cùng nhau chơi trò dưỡng thành!”
Sau đó, người có tích V trên weibo bắt đầu chia sẻ nhật ký dưỡng thành của Lê Tuyển, lúc một người chia sẻ còn không gây ra gợn sóng quá lớn, nhưng hai người, ba người… Sau khi chia sẻ, càng ngày càng nhiều người thấy được, sau đó trong phạm vi nhỏ nổi lên một cơn gió lốc dưỡng thành.
Ngày hôm sau khi Lê Tuyển tỉnh lại, phát hiện weibo của mình trong một đêm tăng vọt hơn ba mươi ngàn fan, hoảng sợ.

Còn có không ít người gửi tin nhắn riêng cho anh ấy, sau khi anh ấy xem mới biết được, là có tài khoản tích V chia sẻ nhật ký dưỡng thành của anh ấy.
Trong lòng có chút thấp thỏm lại có chút kích động, sau khi Tống Sơ Cửu đến, anh ấy vội vàng hỏi: “Hot quá nhanh có thể ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta hay không?”
Tống Sơ Cửu liếc mắt nhìn weibo, không khỏi cười nói: “Cậu có hiểu lầm gì về hot không? Mới hơn 30000 fan đã khiến cậu thấp thỏm? Bình tĩnh một chút, sau này còn có ba trăm, ba mươi triệu, đừng để người ta chê cười.”
Lê Tuyển không khỏi đỏ mặt, là anh ấy quá kích động.
Hôm nay vào lúc bắt đầu phát sóng trực tiếp, phòng phát sóng trực tiếp trong nháy mắt tràn vào hơn một ngàn người xem, hơn nữa con số này còn đang không ngừng tăng lên, vừa nhìn đã muốn đột phá mười ngàn người.
[Đến xem anh trai nhỏ, thật sự rất đẹp.]
[Đến xem nhật ký dưỡng thành, tôi siêu thích trò chơi dưỡng thành! Anh trai nhỏ cũng là gu của tôi, tính thêm tôi một người dưỡng thành!]
[Xem nhật ký dưỡng thành +1, hi vọng không có lạc hậu quá nhiều!]
[Hôm nay con trai vẫn đẹp như vậy!]

Trong lúc khu bình luận còn đang sôi nổi, Lê Tuyển nhận được tin nhắn của Triệu Ba, hôm nay lại có việc làm.

Tống Sơ Cửu nhìn tin nhắn, sau đó nói với khán giả:
“Hôm nay Quyển Quyển vẫn đóng vai phụ, nhưng có ba nhân vật để lựa chọn.
1.

Thi thể quần chúng trong phim cổ trang.
2.

Thi thể bia đỡ đạn trong phim kháng chiến.
3.

Thi thể thích khách trong phim cung đấu.

Cậu ấy nên lựa chọn như thế nào đây? Vẫn như cũ tiến hành bỏ phiếu ở weibo, mọi người tham dự nhiệt tình nhé.”
Tống Sơ Cửu vừa dứt lời, phòng phát sóng trực tiếp lại bị spam bình luận.
[Ha ha ha! Quyển Quyển hôm nay vẫn thảm như cũ, tuy rằng đều là thi thể, nhưng tôi chọn 3.]
[Trâu bò, đau lòng cho Quyển Quyển, nhưng không nhịn được muốn cười, tôi chọn 3.]
[Chị gái nhỏ da đẹp, chọn 3.]
[Số 1 phim cổ trang rất tốt, số 2 phim kháng chiến cũng không tồi, số 3 phim cung đấu cũng còn có thể, Quyển Quyển có nhiều kịch bản để lựa chọn như vậy, thật sự là làm cho người ta lựa chọn khó khăn!]
[Ha ha ha, trước đây thì tôi sẽ chọn thứ 2, nhưng mà hai năm nay phim cung đấu rất hot, đương nhiên chọn phim cung đấu!]
[333333333…]
Cuối cùng cuộc bỏ phiếu hôm nay cũng náo nhiệt hẳn lên, lúc Tống Sơ Cửu và Lê Tuyển tới studio quay phim, kết quả bỏ phiếu đã có: 240:119:1976.

Hơn 2.000 người đã tham gia bỏ phiếu.

Số lượng người hâm mộ đang tăng lên và sự tham gia của người hâm mộ đang tăng lên, đó là một hiện tượng tốt.
Lê Tuyển thay quần áo thích khách, trùm đầu che mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt.
Cảnh quay này là một đám thích khách ám sát hoàng đế nam chính, bị nam chính anh vũ bất phàm xử lý.

Nhưng thích khách vẫn không ngừng kéo đến, nam chính hai tay khó địch bốn tay, càng ngày càng trầy trật, mắt thấy sắp bị một thích khách đâm trúng ngực.

Ngay tại thời khắc quan trọng này, nữ chính không biết từ nơi nào lao ra, hét lớn “Không được”, sau đó thay nam chính đỡ được một kiếm này.
Nam chính tức giận, dùng đại chiêu giết tất cả thích khách, sau đó ôm nữ chính hấp hối, giữa một đống thi thể thích khách tâm sự với nhau.
Lê Tuyển đóng vai thích khách đầu tiên đã bị xử lý.

Sau đó vẫn nằm làm xác chết, chờ nam chính xử lý đợt thứ hai, đợt thứ ba thích khách, bị nữ chính chắn kiếm, diệt toàn bộ thích khách, lại cùng nữ chính tâm sự với nhau, phân cảnh thi thể này của anh ấy mới có thể kết thúc.
Ước tính, so với thời gian ngày hôm qua còn dài hơn.
[Đau lòng Quyển Quyển, đã nằm ba tiếng rồi sao còn chưa kết thúc?]
[Diễn viên chính mặc dù trong lúc giải lao có hơi di chuyển nhưng cậu ấy thì đến nhúc nhích cũng không! Con trai của chúng ta không cần uống nước với đi vệ sinh luôn!]
[Còn bị thích khách khác đạp một cước, tôi nhìn cũng đau, vậy mà Quyển Quyển vẫn có thể nhịn không kêu lấy một tiếng.]
[Không còn cách nào, bây giờ Quyển Quyển chỉ là một diễn viên quần chúng, nếu cậu ấy kêu lên, ảnh hưởng đến tiến độ quay phim, bị đạo diễn mắng không nói, có thể còn bị đuổi ra khỏi đoàn làm phim.

Thân ở tầng dưới chót, càng phải chịu đựng hơn so với người khác.]
[Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy những người tầng chót trong giới nghệ thuật nhưng như này thật khiến người ta đau lòng.]

Cuối cùng cũng đợi được tất cả thích khách đều bị tiêu diệt, đến khi nam nữ chính tâm sự với nhau.

Nhưng bởi vì nữ chính liên tiếp cười, lại ảnh hưởng đến việc quay phim.
Bởi vì có nam nữ chính xuất hiện, vì không thể tiết lộ tin tức đoàn làm phim, Tống Sơ Cửu đã sớm nói trước với người xem, trực tiếp tắt âm livestream.

Trong ống kính chỉ quay Lê Tuyển, hoàn toàn không xuất hiện bóng dáng nam nữ chính, bao gồm cả giọng nói của bọn họ.
Thế nên người xem đoán chừng nam nữ chính bên kia quay phim không thuận lợi, nhưng cũng không biết là tình huống gì.

Lê Tuyển vẫn không thể cử động, cho nên hình ảnh trực tiếp dường như bất động.

Tống Sơ Cửu không muốn người xem nhàm chán, điều khiển ong mật nhỏ đổi góc quay.

Sự thay đổi này khiến người ta phát hiện ra một màn thú vị.
Phía trước bên phải nơi Lê Tuyển nằm làm thi thể có một tảng đá lớn, nam nữ chính ở bên trái anh ấy, cho nên camera cũng tập trung ở bên kia, mà bên kia tảng đá là khu vực mù camera, sẽ không bị chụp được.
Nơi đó có một vị anh trai đóng thi thể đang nằm, chỉ có thể lộ ra nửa th@n dưới, nửa trên hoàn toàn bị tảng đá che lại.

Anh ta thấy ống kính không quay được mình, nên đang vụng trộm chơi điện thoại di động.

Màn hình còn vừa vặn đối diện Lê Tuyển bên này, xem nội dung bên trên hẳn là đang đọc tiểu thuyết.
[Lợi hại, trong một đống thi thể chỉ có anh ta là ưu tú nhất!]
[Ma ma xác chết vùng dậy! Thế mà thi thể này đang chơi điện thoại di động!]
[Hahaha, quá không chuyên nghiệp! Con trai cũng nên học điểm này, cứ nằm mấy giờ liền sẽ rất mệt mỏi!]
[Lầu trên đừng dạy hư con trai chúng tôi, Quyển Quyển nhà tôi không học tên đó, là người nghiêm túc đóng phim, là giỏi nhất!]
[Chỉ có một mình tôi tò mò anh ta đang đọc tiểu thuyết gì sao?]
[Không phải chỉ có một mình cô, muốn biết+1!]
[“Siêu sao trọng sinh”, đã giám định xong!]
[Mẹ ơi, thật sự là “Siêu sao trọng sinh”! Tôi cũng đang theo dõi!]
[Không ngờ là người theo dõi sách của Tô Đại! Đóng phim vẫn không quên theo dõi!]
[Tôi cũng đã đọc “Siêu sao trọng sinh”, chỉ có thể nói một câu, bất cứ ai cũng có một ước mơ tuyệt vời! Anh trai cố lên, anh sẽ trở thành siêu sao tiếp theo!]

“Siêu sao trọng sinh” là một tiểu thuyết rất hot trên Tấn Giang, chủ yếu kể về nhân vật chính dành cả đời đóng vai quần chúng, sau khi trọng sinh đã đại sát tứ phương trong giới giải trí, đoạt lấy vị trí siêu sao ngày xưa.
Cảnh quay lúc này và cảnh tượng nhân vật chính sống lại trong sách không phải có nhiều điểm tương đồng sao?
Tốc độ của fan rất nhanh, không đến vài phút đã chụp màn hình… meme bất cứ ai có một ước mơ đều tuyệt vời, còn đăng lên mạng rất nhanh.
*
Diệp Thần thỏa mãn đọc xong phần cập nhật “Siêu sao trọng sinh”, tiện thể bình luận bên dưới weibo Tô Đại thúc giục, đúng lúc thấy được một bình luận đính kèm hình ảnh.
Bình luận có hình ảnh không có gì lạ, nhưng kỳ lạ chính là người trong hình kia hơi quen mắt!
Trên người mặc trang phục thích khách, âm thầm nằm trốn ở sau tảng đá đọc tiểu thuyết… Chờ một chút, người trong trong hình như là chính anh ta! Người khác không nhận ra anh ta, nhưng anh ta còn có thể không nhận ra chính mình sao?
Trên hình còn kèm theo một hàng chữ to đỏ tươi… Bất cứ ai có ước mơ đều tuyệt vời!
Diệp Thần hoang mang ngồi dậy nhìn bốn phía, không sai, anh ta vẫn còn ở phim trường mà? Ảnh chụp lúc nào vậy chứ?
“Này thi thể kia! Ngồi dậy làm gì hả? Diễn viên khó khăn mới vào mạch cảm xúc, cậu làm loại thiêu thân* làm gì hả?” Đạo diễn cầm loa lớn mắng, dọa Diệp Thần lập tức nằm xuống.
*thiêu thân: đề cập đến sự xuất hiện của những tình huống bất ngờ, ví dụ như trong một chương trình giải trí do người nào đó dẫn chương trình, có người không theo quy tắc chơi bài mà gây rắc rối cho người dẫn chương trình, người khác sẽ nói người này là loại thiêu thân gì, thường là mang ý nghĩa xúc phạm.
Má ơi, không phải xuyên không sống lại, anh ta vẫn còn ở phim trường cực khổ đóng vai quần chúng! Mơ giữa ban ngày cái gì chứ!
[Ha ha ha, diễn viên quần chúng này thật khôi hài! Vẻ mặt ngơ ngác kìa!]
[Ở dưới Weibo Tô Đại lướt thấy một đống hình ảnh này, dáng vẻ bộ mặt ngờ nghệch đó, cười chết tôi!]
[Chị gái nhỏ sắp xếp một chút, tôi muốn toàn bộ tư liệu về thi thể này!]
[Sắp xếp sắp xếp, chị gái nhỏ lát nữa kêu Quyển Quyển nói, một linh hồn thú vị như vậy không thể bỏ qua!]

Bởi vì phát hiện ngoài ý muốn này, các fan lại sôi nổi hẳn lên, cũng không cảm thấy thời gian Lê Tuyển nằm chết nhàm chán.
Cuối cùng chờ đến khi Lê Tuyển kết thúc cảnh quay, Tống Sơ Cửu còn chưa kịp nói anh ấy đến gần “thi thể”, Diệp Thần đã tự tìm tới anh ấy: “Người anh em, có phải vừa rồi cậu chụp tôi không?”
Diệp Thần cũng không ngốc, sau khi ý thức được chính mình không xuyên qua thời không để sống lại, lập tức phản ứng lại có thể là người khác chụp ảnh của anh ta.

Mà xét từ góc độ ảnh chụp, rất có khả năng là chụp từ góc độ Lê Tuyển, cho nên anh ta mới hỏi Lê Tuyển như vậy.
Lê Tuyển sững sờ một chút, không kịp phản ứng: “Cái gì?”
Diệp Thần còn tưởng rằng anh ấy không muốn thừa nhận, vỗ vỗ vai của anh ấy, tùy tiện nói: “Yên tâm, tôi không trách cậu chụp tôi, tôi rất vui khi thấy meme của mình hot như vậy.

Lần sau khi cậu chụp ảnh thì chụp tôi một bức đẹp hơn nhé, tôi cũng muốn đi theo con đường thần tượng!”
Trước màn hình đã cười đến phát điên.
[Ha ha ha, cái ‘thi thể’ có thể làm tôi cười một năm đấy!]

[Anh chàng mơ mơ hồ hồ này nổi rồi, hơi thở điêu khắc cát* đập vào mặt, làm fan làm fan!]
*điêu khắc cát: thuật ngữ mạng đồng âm với đồ ngốc
[Anh trai nhỏ này thật thú vị, cũng đưa anh ta đi dưỡng thành đi!]
[Có thể dưỡng thành meme! Còn con đường thần tượng? Không thể nào, cả đời này cũng không thể nào!]

Chờ Lê Tuyển đi ra, mới biết được lúc phát sóng trực tiếp đã xảy ra chuyện gì, vừa vặn Diệp Thần cũng ở bên cạnh, anh ấy lập tức đáp ứng yêu cầu của fan, muốn tư liệu của Diệp Thần.
Diệp Thần nghe nói anh ấy đang phát sóng trực tiếp, cũng không nhăn nhó, thoải mái nói những thông tin chính của mình, còn chào hỏi với fan.
[Mẹ ơi, rõ ràng đến xem Quyển Quyển, lại bị một điêu khắc cát thu hút thành fan rồi!]
[Không sao, học sinh tiểu học mới lựa chọn, người lớn chúng ta có thể đều thích hết!]
[Không có vấn đề, đều làm fan!]

Ngày hôm nay khi livestream kết thúc, lượng fan trong phòng phát sóng trực tiếp của Lê Tuyển đột phá hai mươi ngàn, lượng fan trên weibo tăng lên tới năm mươi ngàn.

Tương tự hôm trước, bọn họ lại đăng tải lên nhật ký dưỡng thành ngày thứ hai.

Lúc này đây càng nhiều người chia sẻ, còn thu hút thêm fan sách “Siêu sao trọng sinh”.
Cuối cùng trải qua hai ngày lên sóng, ngay cả tác giả của “Siêu sao trọng sinh” cũng thấy được, sau đó cũng chia sẻ, còn mãnh liệt đề cử một đợt.
Fan của Tô Đại gần trăm ngàn người, cô ấy vừa chia sẻ, trong nháy mắt mang đến cho Lê Tuyển rất nhiều sự chú ý.
Hai ngày tiếp theo Lê Tuyển vẫn đóng vai phụ, nhưng mà có một điểm khác chính là, anh ấy có thêm người bạn Diệp Thần.

Hai người thường xuyên gặp gỡ ở cùng một đoàn làm phim, sau đó vui vẻ cùng nhau đóng vai thi thể.
Khi có Diệp Thần, bầu không khí của fan sẽ sôi nổi hơn một chút, dù sao đây cũng là một người đàn ông gây hài.
Ngày thứ năm dưỡng thành, Lê Tuyển lại diễn xong thi thể, lúc định lĩnh cơm hộp, đạo diễn gọi anh ấy lại.
“Cậu chờ một chút.” Đạo diễn Phó mặt không cảm xúc nhìn anh ấy: “Có một vai diễn cậu qua đây thử một chút.”
Lê Tuyển còn chưa kịp vui mừng, trên khung bình luận tràn ngập hoa:
[Cuối cùng cũng có người nhìn thấy sự cố gắng của con trai chúng ta! Thật đáng mừng, rải hoa chúc mừng!]
[Sau cơn mưa trời lại sáng, giây phút này, tất cả vất vả và cố gắng đều là đáng giá!]
[Nước mắt rơi rồi, có một loại ảo giác cuối cùng con trai nhà mình cũng có tiền đồ.]
Nhưng mà, bọn họ vui mừng quá sớm.

đạo diễn Phó bảo Lê Tuyển diễn nhân vật chỉ là nhân vật qua đường, so với pháo hôi tốt hơn một chút chính là cuối cùng đã có lời thoại, dù chỉ có ba câu!
“Hồ lô ngào đường đây.”
“Kẹo hồ lô rất thơm ngon.”
“Ba đồng một xâu!”
Đúng vậy, chính là một người bán hàng rong bán kẹo hồ lô, lúc nam nữ chính đi dạo phố, cùng bọn họ sát vai thoáng qua, nói ra lời thoại chuyên nghiệp là được.
[Rút lại lời vừa rồi, con trai à, cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần cố gắng.

Chúng ta tiếp tục cố gắng lên, tốt xấu gì cũng có lời thoại đúng không?]
Người hâm mộ cũng rất đáng yêu.
Cùng lúc đó, trải qua mấy ngày gây xôn xao, nội dung về kế hoạch dưỡng thành ngôi sao trên mạng, cuối cùng đã bùng nổ.
Dưỡng thành một ngôi sao thật sự vốn là mánh lới quảng cáo riêng, ngoại hình của Lê Tuyển nổi bật, quan trọng là còn chăm chỉ cố gắng như vậy, cực kỳ hấp dẫn fan.

Chỉ cần cho anh ấy một cơ hội, có thể làm cho mọi người nhận thức anh ấy, cũng rất ít người không thích anh ấy.
Hashtag kế hoạch dưỡng thành ngôi sao, leo lên vị trí thứ ba trên hot search weibo.

Không cần bỏ tiền mua acc clone giới thiệu rầm rộ, một tân binh chỉ sau năm ngày phát sóng trực tiếp đã bò đến hot search thứ ba! Không thể không nói, đây là một kỳ tích.
Nhưng mà Tống Sơ Cửu càng thích gọi nó… Cùng hướng về mục đích chung.
Người cố gắng sẽ không bị phụ lòng, từng chút từng chút fan của Lê Tuyển đều nhìn thấy.

Đôi khi người hâm mộ cảm thấy anh ấy quá tàn nhẫn với bản thân, nhưng anh ấy vẫn cảm thấy chưa đủ.

Anh ấy sợ mình không đủ cố gắng, bị người khác bỏ lại phía sau.

Đã thua kém hơn học sinh cùng lớp nhiều như vậy, chỉ có cố gắng gấp bội mới có thể đuổi kịp.
Fan weibo một đêm tăng vọt lên một triệu, Lê Tuyển chính thức nổi tiếng.

Nhưng kèm theo, chính là phiền toái của việc đột ngột nổi tiếng mang đến.
[Cái quái gì vậy? Không ra nam không ra nữ, một đám xấu xí!]
[Theo nguyện vọng của bạn dưỡng thành, tôi kêu cậu đi ăn c*t cậu có đi hay không?]
[Lê Tuyển***, cút ra khỏi giới giải trí!]
Dưới weibo có antifan chửi rủa, phòng phát sóng trực tiếp cũng có không ít người gây rối, khiến nó trở nên vô cùng hỗn loạn.

Đây là dưới tình huống không phải do Lương Nhuế ra tay, Lê Tuyển đột ngột nổi tiếng, Lương Nhuế không có khả năng không chú ý tới, có lẽ anh ta đang kiềm chế đưa ra một thủ đoạn gì lớn hơn.
Cũng may, Lê Tuyển có một ít fan trung thành, tuy rằng chỉ có vài ngày ngắn ngủi ở chung, nhưng những fan bên cạnh này vẫn tin tưởng những gì tận mắt nhìn thấy.

Đây là con trai các cô ấy tự tay nuôi lớn, các cô ấy biết anh ấy là dáng vẻ gì, mặc dù anh ấy có chỗ không hoàn mỹ, nhưng cũng tuyệt không cho phép người khác chửi bới.
Sức chiến đấu của fan rất mạnh, antifan bị các cô ấy ép không hề có sức phản kháng.

Dễ dàng khống chế cục diện như vậy, Tống Sơ Cửu cũng không nghĩ tới.
Cô còn tưởng rằng, hai người bọn họ đơn thương độc mã, sẽ chịu rất nhiều thiệt thòi.

Lúc trước bọn họ cũng không phải không nghĩ tới ký hợp đồng với một công ty quản lý, nhưng chính mình tới cửa xin ký hợp đồng, cũng không tốt bằng để cho người khác chủ động tìm tới.

May mà, Lê Tuyển một đêm nổi tiếng, có không ít công ty đã theo dõi anh ấy, bọn họ chỉ cần từ trong đó chọn lựa một công ty phù hợp nhất là được rồi.
Lại một buổi sáng, đạo diễn Phó lúc trước bảo Lê Tuyển bán kẹo hồ lô gọi điện thoại tới, nói trong tay ông ấy có hai nhân vật, hỏi anh ấy có muốn qua đó thử xem hay không.
Đương nhiên Lê Tuyển đồng ý, hiện tại anh ấy cũng không có gì để chọn, có vai diễn đã là không tệ rồi.

Mặc kệ diễn cái gì, anh ấy đều nghiêm túc làm, tích lũy kinh nghiệm.
Chờ thấy tin nhắn nhân vật đạo diễn Phó gửi tới, Tống Sơ Cửu không khỏi nở nụ cười.
“Được rồi, cuối cùng Quyển Quyển nhà ta đã chuyển hóa từ vai diễn người qua đường trở thành vai phụ mười tám tuyến!
1.

Nam sủng của công chúa.
2.

Thị vệ của Vương gia.
Cậu ấy nên lựa chọn như thế nào đây?”
 
——oOo——