Tống Tông Vô trực tiếp đi ra khỏi nhà giam, đầy đất bừa bộn thì giao cho Triệu thư lại.
Nha môn đem tất cả khu nha dịch gấp điều tới, hôn mê hỏa công cũng bị khiêng ra nhà giam, đồng thời chuyên môn tìm y sư cứu chữa.
Nhậm Thanh vẫn như cũ duy trì giả chết, thật sự là bị Tống Tông Vô hù dọa.
Là thời điểm đối phương đụng phải hắn, tin tức cũng hiển lộ ra.
【 Tống Tông Vô 】【 tuổi tác: Tám mươi sáu 】【 thọ nguyên: Hai trăm năm mươi ba năm 】【 thuật: Tu La Pháp ( Diêm La bốn tay)? ? ? 】【? ? ? 】Về sau liên tiếp dấu chấm hỏi, xem ra đối mặt với Tống Tông Vô thực lực viễn siêu tại Nhậm Thanh, đạt được tin tức khó mà hoàn toàn.
Về phần vì sao có thể biểu hiện “Tu La Pháp”, khả năng cũng vẻn vẹn bởi vì Tống Tông Vô thi triển ra Tu La Pháp, còn lại thủ đoạn ẩn tàng liền khó có thể biết được.
【 Tu La Pháp chính là do Vô Danh Khổ Hành Tăng sáng chế, yêu cầu tu hành cần trời sinh hai tay không trọn vẹn, cũng cần phải giữ chọn Phật môn ngũ đại giới luật, lúc tu thành sẽ mọc ra hai tay.
】【 Diêm La bốn tay từ Phán Quan ba cánh tay tấn thăng】Theo Tu La Pháp miêu tả xem ra, Tống Tông Vô hẳn là phẩm hạnh không tệ mới đúng, như vậy hành vi cử chỉ lúc gần đi chẳng lẽ lại có thâm ý gì?Nhậm Thanh ẩn ẩn có suy đoán, nhưng mà hắn không có vội vã nghiệm chứng, mà là trải qua y sư kiểm tra xong thân thể rồi liền trở về hỏa công đường.
Hỏa công sống sót có ba mươi lăm người, chủ yếu vẫn là lính cai ngục xuất thủ kịp thời, đồng thời mặt người bị Nhậm Thanh trì hoãn một chút thời gian.
Ngoài mấy người bỏ mình ở cửa cầu thang, phần lớn là bị bầy người giẫm đạp mà chết.
Về phần ba người tiểu Vũ, bọn hắn thành thành thật thật dán chặt lấy vách tường không đi chạy loạn nên giữ được một mạng.
Hỏa công phố Đàm sống sót đầy đủ đúng là ví dụ về độ chênh lệch giữa vận khí mọi người, năm người đi trước thậm chí liền toàn thây cũng không có.
Nhưng mà chỉ cần là nhậm chức nha dịch tại nha môn, đều đã làm xong chuẩn bị bỏ mình, thân quyến trong nhà có thể được trợ cấp tiền bạc phong phú.
Người sống sót bởi vì trùng ăn não, quên đi sự tình trong nhà giam, tinh Thần đô có vẻ uể oải suy sụp, còn cần thời gian nhất định để chậm rãi khôi phục.
Nhậm Thanh tự nhiên cũng không muốn biểu hiện ra đặc thù, đàng hoàng trong phòng chờ đợi mấy ngày.
Nhậm Thanh chờ đợi tại hỏa công đường trọn vẹn bảy ngày mới đi ra ngoài.
Ngẫu nhiên có mấy cỗ thi thể chết thảm, cũng giao cho anh em nhà họ Lý cùng tiểu Vũ, ba người bọn hắn đã thành thạo điêu luyện.
Nhậm Thanh chủ yếu là vì lục lọi ra pháp môn tu luyện sách da người, cùng nếm thử hiệu quả con mắt của các loại động vật.
Cùng Vô Mục Pháp thông qua quan tưởng khác biệt, sách da người cần ngoại vật kí.ch thích, biện pháp đơn giản nhất chính là tự đánh vào thân thể.
Nếu như có thể phối trí ra thuốc để chuyên môn ngâm tắm, hẳn là cũng có thể có hiệu quả.
Đương nhiên sách da người khẳng định có pháp môn tu hành càng quỷ dị hơn, Nhậm Thanh đương nhiên sẽ không đi phương thức thông qua lột da để nếm thử.
Về phần con mắt, thể tích càng lớn hiệu quả càng tốt, mắt heo đúng là hiệu quả cao nhất so với giá cả.
Đồng thời hắn âm thầm lo lắng lấy việc tấn thăng Trọng Đồng Giả, mặc dù đã làm chuẩn bị ràng sẽ lại tiêu hao một năm thọ nguyên.
Nhưng mà đối với sức mạnh quỷ dị như vậy, hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn có chút kiêng kị.
Nhậm Thanh nghĩ đến những lời mà Tống Tông Vô nói tại nhà tù, quyết định đi nghiệm chứng suy đoán.
Hắn đã làm một ít chuẩn bị, ví du như đem đoản đao giấu ở bên hông, hoặc là trên thân mang mấy khỏa mắt heo, sau đó liền đi diễn võ trường.
Nhậm Thanh vốn định mang theo tiểu Vũ, nhưng nha môn có rất nhiều địa phương, Bạch Dịch cũng không được phép ra vào, trong đó liền bao quát diễn võ trường.
Diễn võ trường là nơi dùng chung của bốn khu Đông Nam Tây Bắc, chiếm diện tích cực lớn.
Nhậm Thanh từ xa xa liền có thể nhìn được số lượng không ít bộ khoái đang múa đao múa thương, nha dịch vây xem cũng nhao nhao phát ra tiếng khen.
Sự xuất hiện của hắn để bộ khoái nhịn không được liếc nhìn, dù sao nơi đây có rất ít hỏa công tạo lệ đi tới.
Nhưng mà rất nhanh liền không còn quan tâm.
Lực chú ý bọn bộ khoái cũng về phía hai người tỷ võ trên đất trống.
Hai người cầm trong tay đao cùn lưỡi và kiếm gỗ tranh đấu, giao chiến tinh diệu không gì sánh được, thi triển đều là kiếm thuật cả công lẫn thủ.
Nhậm Thanh nhìn mấy lần đã cảm thấy không thú vị.
Hắn đi tới võ tầng bên diễn võ trường, bên trong thu nhận sử dụng không ít võ công rèn luyện thân thể, nhừng mà chỉ có nha dịch mới được học tập.
Nhậm Thanh mở ra cửa lớn, một mùi sách vở ẩm ướt đập vào mặt.
Hắn nhịn không được ho khan vài tiếng, người trong phòng đều đưa tới ánh mắt bất mãn.
.