Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 54

3:56 chiều – 20/05/2024

【Hệ thống phế vật: Bởi vì ký chủ còn vẫn chưa tiến vào giai đoạn đại học, Khương Thác theo như lời sinh em bé cũng không ở trong phạm vi giai đoạn cốt truyện, cho nên hệ thống cũng không thể làm ra bất luận giải thích gì với ngài.】

Tô Tiêm Tiêm bị cà phê sặc đến ho khan không ngừng, mí mắt thẳng nhảy, bất quá liền tính chờ cô lên đại học, cũng không có khả năng xuất hiện loại sự tình này, quả thực là vi phạm khoa học.

【Hệ thống∶ Này liền không cần ký chủ nhọc lòng đâu.】

Tô Tiêm Tiêm lấy ra khăn giấy đem khóe môi lau khô, ra vẻ bình tĩnh nói, “Đều nghe cậu.”

Khương Thác sắc mặt ửng đỏ, “Thật là thê quản nghiêm.”

Cô ho khan thanh âm phủ qua tiếng nói của Khương Thác, cho nên không có nghe rõ, “Cậu nói gì?”

Khương Thác quay đầu đi, “Chưa nói gì, đúng rồi cậu vì sao lựa chọn chuyên ngành nghệ thuật biên đạo chuyên nghiệp?”

Tô Tiêm Tiêm một đốn, “Không phải nghệ thuật sinh sao? Mình khẳng định phải báo danh ngành này a.”

Đương nhiên không phải nguyên nhân này, tuy rằng nguyên chủ học qua nghệ thuật, nhưng đối với cô cũng không có hứng thú, nguyên nhân là bởi vì cô làm tốt sung túc hiểu biết, phát hiện ngành này thích hợp nhất cho cá mặn* như cô, vào đại học lúc sau cũng không cần lên khóa học hành gì, hoàn toàn dựa vào bối cảnh tài nguyên trong nhà, chờ đến tốt nghiệp đại học, thành lập cái công ty nhỏ, dựa vào ký ức chính mình trong nguyên thư, đem những nhân vật sau này sẽ hot đều kéo qua tới, hảo hảo bồi dưỡng.

*咸鱼: Ở thời cổ đại, cá ướp muối/ cá mặn/ cá muối ẩn dụ cho xác chết. Hiện nay, nó được dùng chỉ những người lười biếng đến mức không muốn di chuyển, không có ước mơ hay đam mê gì, nói ngắn gọn là ăn nằm chờ chết.

“Hơn nữa……” Tô Tiêm Tiêm buông khăn giấy vừa lau khóe môi, nhìn về phía Khương Thác “Mình chỉ muốn học chuyên ngành này, mình chỉ có thể dựa trên việc này, cũng chỉ có ngành này thì khu ký túc của mình mới cùng khu với cậu, phòng của mình ngay bên cạnh thôi.”

……

Hơn hai tháng nghỉ hè, Tô Tiêm Tiêm lôi đả bất động mỗi ngày buổi sáng 7 giờ đúng hướng Khương Thác nhắn một câu tôi yêu cậu.

Thời điểm gặp mặt thì mở miệng nói, không thấy được liền phát tin nhắn.

Hơn nữa nhất định phải kiên trì, chờ đến Khương Thác đáp lại mới bằng lòng bỏ qua.

Tô Tiêm Tiêm ở trước khai giảng thích đáng an bài cho ông bà ngoại Khương Thác.

Khương Thác từ trên xuống dưới, từ đầu đến chân, từ quần áo đến giày, từ học phí đến sinh hoạt phí hoàn toàn là cô một tay chi trả.

Hoàn toàn là bộ dạng hình tượng bá tổng si tình có thể vì tiểu mỹ nhân mà khom lưng.

Khương Thác nói đi hướng đông, cô không đi hướng tây.

Chỉ cần Khương Thác không đòi hái sao, ánh trăng, mặt trời, cơ bản cô đều có thể làm được hết.

Nhìn giao diện đơn sơ hệ thống không ngừng quy tốc gia tăng độ dung hợp, Tô Tiêm Tiêm lúc này mới được đến một tia cân bằng.

Mà Khương Thác nhìn chính mình mỗi ngày nhận được hoa tươi, dùng ngón tay thon dài đùa nghịch, nâng mặt chính mình, bắt đầu phát ngốc.

Tô Tiêm Tiêm thật sự thích nàng như vậy, từ trước vì nàng liền mệnh đều có thể không cần, hiện tại là thích nàng đến liền mệnh đều có thể cho nàng.

Vì nàng tiêu tiền, vì nàng điên, thậm chí đều nguyện ý vì nàng loảng xoảng loảng xoảng đâm đầu vào tường.

Khương Thác tâm dần dần trầm luân, như có một bàn tay vô hình bắt lấy, từng chút kéo xuống, đem lý trí nàng chậm rãi kéo đi, chỉ còn lại có phóng túng với cảm tính, ngạo mạn cùng chờ mong.

Khương Thác cầm lấy điện thoại, nhắn cho Tô Tiêm Tiêm cái tin nhắn.

Khương Thác:【Mình nhớ cậu, mình muốn ăn cá hầm cải chua cậu làm.】

Khương Thác gửi xong tin nhắn lúc sau liền buông điện thoại di động, yên lặng đếm ngược ba giây, ba, hai……

Mới vừa đếm tới hai, di động liền sáng lên, tin nhắn Tô Tiêm Tiêm hồi âm ánh vào mi mắt nàng.

Tô Tiêm Tiêm:【Năm phút, lập tức đến.】

Khương Thác:【Ừm~】

Tô Tiêm Tiêm trong năm phút chuẩn bị tốt nguyên liệu nấu ăn, đi tới phòng Khương Thác.

Khương Thác ông ngoại, bà ngoại cũng không nghĩ dọn đến biệt thự Tô Tiêm Tiêm, kia cho nên Tô Tiêm Tiêm ở phụ cận khu phố cũ gần chợ bán thức ăn mua một phòng ở nhỏ cho ông bà ngoại.

“Ông ngoại bà ngoại không đi liền không nói, cậu như thế nào cũng không tới, còn ở tại nơi này, chỉ ở có một mình, mình cũng không yên tâm.”

Tô Tiêm Tiêm một bên vừa đeo tạp dề, vừa đi đến phòng bếp, sạch sẽ nhanh nhẹn xử lý cá.

Khương Thác theo ở phía sau, liễm đôi mắt sắc mặt hơi ửng đỏ.

“Sớm như vậy, ở cùng nhà không tốt lắm đi?”

Tô Tiêm Tiêm giơ tay chặt xuống, sạch sẽ nhanh nhẹn, “Này tính cái gì? Chúng ta lại không cùng một phòng.”

Tô Tiêm Tiêm ở nguyên thế giới chính mình một người lớn lên, nấu cơm tự nhiên cũng am hiểu.

Khương Thác hiện tại hoàn toàn đắm chìm bên trong luyến ái ngọt ngào, cũng xem nhẹ Tô Tiêm Tiêm một đại tiểu thư ngón trỏ chưa từng dính xuân thủy, như thế nào sẽ nấu ăn thuần thục thế này.

Toàn nghĩ Tô Tiêm Tiêm bởi vì yêu nàng, cho nên học riêng vì nàng.

Tô Tiêm Tiêm động tác thực nhanh nhẹn, trong chốc lát đồ ăn liền ra khỏi nồi.

Rời đi học không có mấy ngày, tính tính toán hai người ở khởi đã có đã hơn hai tháng, chính là ngồi ở bàn ăn trước tính toán ăn cơm Khương Thác, lại hơi hơi nhíu nhíu mày.

Tuy rằng Tô Tiêm Tiêm đối nàng ngoan ngoãn phục tùng, nhưng nàng vẫn là cảm thấy không đúng chỗ nào, các nàng hai người ở bên nhau lúc sau không có khắc khẩu, nàng nói cái gì, Tô Tiêm Tiêm đều sẽ làm theo.

Nhưng nàng luôn cảm thấy giữa hai người có một bức tường vô hình. Ngăn cách lòng hai người.

Tô Tiêm Tiêm giống như cũng không có mở rộng cửa lòng với nàng.

Mặc dù là hiện tại, cô ngồi ở đối diện nàng, nàng tâm như cũ cảm thấy vắng vẻ.

Khương Thác như giận dỗi mở miệng, “Bằng không chờ khai giảng, chúng ta trước không tuyên bố với bên ngoài quan hệ của chúng ta, cậu tuy rằng đối tốt với mình như vậy, cho mình tiền tiêu, nhưng là mình cũng không muốn ở người khác trong mắt mình là một người bị bao dưỡng.”

Tô Tiêm Tiêm đem mặt từ trong bát cơm nâng lên, ánh mắt bình tĩnh nhìn Khương Thác, vô bi vô hỉ, vô ưu vô giận*, như là bình tĩnh suy nghĩ trong chốc lát lúc sau gật gật đầu, “Được, rốt cuộc thì ở trường học còn có bạn bè khác, truyền ra xác thật không tốt, cậu nếu cảm thấy thoải mái, cậu nghĩ như thế nào. Mình đều có thể, chỉ cần cậu cảm thấy vui vẻ, mình cũng vui vẻ.”

Nhìn đến Tô Tiêm Tiêm có phản ứng này, Khương Thác ngược lại nín thở lên.

Nhưng Tô Tiêm Tiêm lại hoàn toàn một bộ vì nàng suy xét, làm người muốn nói đều không biết từ nào nói lên, tìm tật xấu đều tìm không ra.

“Mình còn muốn xin trợ cấp khó khăn, vào đại học lúc sau mình sẽ vừa học vừa làm, tận lực không dùng tiền của cậu.”

Khương Thác ngón tay dùng sức nắm chiếc đũa, chờ đợi Tô Tiêm Tiêm trả lời.

“Được a, Khương Khương của chúng ta chính là bổng, bất quá cũng không cần quá vất vả, của mình chính là của cậu, của cậu vẫn là của cậu, không cần phân cái gì giữa mình và cậu, tiền bạc là vật ngoài thân, liền mình đây đều là của cậu, mấy thứ này không đáng quan tâm, mình hai tay tán đồng.”

Khương Thác không biết sao, đột nhiên hết muốn ăn, chỉ là đáp lại một câu, gật gật đầu, tiếp theo mặc không lên tiếng ăn cơm.

Kế tiếp mãi cho đến khai giảng, Tô Tiêm Tiêm mỗi ngày thông báo như cũ không có gián đoạn, Khương Thác cưỡng chế làm chính mình áp xuống trong lòng nghi hoặc.

Chờ đến một ngày trước khai giảng, quản gia trước tiên đưa Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác đến khách sạn bên cạnh đại học

Tô Tiêm Tiêm nhìn quản gia đem xe lái ra nơi nội thành trường cao trung, lại sắp đến một cái nội thành khác, liền nghe được hệ thống phế vật nhắc nhở cốt truyện bản đồ đổi mới.

Hảo gia hỏa, này hệ thống thế giới cũng quá có lệ đi, cách cũng gần như vậy, lại giống như đi ra rất xa.

Chính là nhắc nhở cốt truyện bản đồ đổi mới, cảm giác liền hoàn toàn không giống nhau.

Tô Tiêm Tiêm phát hiện tiền trong tài khoản lại nhiều thêm mấy số 0.

【Hệ thống∶ Yên tâm đi ký chủ, ký chủ tuy rằng cái gì cũng không cần làm, nhưng địa vị ký chủ ở toàn bộ hệ thống thế giới đó là không thể lay động. Ký chủ tài lực muốn cho ai phá sản khiến cho ai phá sản, bởi vì ký chủ thay đổi vận mệnh pháo hôi nữ xứng, kế tiếp cũng chỉ thừa sảng.】

Buổi tối hai người đến khách sạn, Tô Tiêm Tiêm đặt hai phòng, nhìn đến nàng như muốn nói cái gì rồi lại chưa nói.

Tô Tiêm Tiêm: “Làm sao vậy?”

Khương Thác vững vàng đôi mắt, môi khẽ nhúc nhích “Không có gì.”

Tô Tiêm Tiêm bởi vì là Khương Thác rời đi gia, trong lòng phiền muộn, vì thế vỗ vỗ Khương Thác vai, “Không quan hệ, tuy rằng ông ngoại bà ngoại không ở bên cạnh cậu, như có mình bồi cậu, mình sẽ vẫn luôn bên cạnh cậu.”

Khương Thác ánh mắt khẽ nhúc nhích, hiện ra một tia ánh sáng, “Sẽ luôn bên cạnh mình?”

Tô Tiêm Tiêm: “Đương nhiên.” Thẳng đến trước khi độ dung hợp hệ thống thế giới đạt tới trăm phần trăm.

Tô Tiêm Tiêm nói những lời này làm Khương Thác tâm tình rất tốt, ngoan ngoãn trở về nghỉ ngơi.

Tô Tiêm Tiêm đã sớm lựa chọn hành lý gửi qua bưu điện, cho nên cùng Khương Thác hai người cả người thoải mái thanh tân đi đến cửa trường đại học, trước cửa có một lần học trưởng tới đón tiếp tân sinh.

Mà ở cửa trường, Tô Tiêm Tiêm thấy được một gương mặt quen thuộc.

Tóc máu thật dày, gọng kính màu đen quen thuộc, đôi mắt phía dưới mãn tinh quang lại bát quái.

“Lộc Nhung!”

Tô Tiêm Tiêm theo bản năng kêu ra tới tên.

Này không phải bạn sau bàn Khương Thác sao? Không nghĩ tới thật là Lộc Nhung, sau lúc Khương Thác trở thành tổng giám một tay che trời, Lộc Nhung là cánh tay đắc lực bên cạnh.

Hảo gia hỏa, cốt truyện đề cập không đến nhân vật, này hệ thống thật không cho tên cùng suất diễn.

Mà Lộc Nhung cũng nghe đến thanh âm, quay đầu tới nhìn đến Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác nhanh tiến lên chào hỏi.

Mà Khương Thác cũng không có vui vẻ như Tô Tiêm Tiêm như vậy, quay đầu nhìn bộ dáng Tô Tiêm Tiêm cao hứng phấn chấn, hơi hơi nhíu nhíu mày, kéo lại tay Tô Tiêm Tiêm, vòng qua trên eo chính mình.

Nhìn đến Lộc Nhung lại đây cũng chỉ lễ phép gật gật đầu, nhìn thấy Tô Tiêm Tiêm cùng Lộc Nhung trò chuyện, buông tay Tô Tiêm Tiêm, chính mình hai mắt thẳng băng đi về phía trước đi.

Nàng mới không có ghen.

Bởi vì Lộc Nhung ở ký túc xá là phòng bình thường bốn người, cho nên liền đường ai nấy đi.

Khương Thác đi ở phía trước Tô Tiêm Tiêm, nhìn thấy trước cửa phòng ngủ xuất hiện mấy nữ sinh.

Mấy nữ sinh kia mặc quần áo trang điểm liền rất cao quý giàu có, như có chuẩn bị tốt, trước đó ở đằng kia nằm vùng chờ. Nhìn đến Khương Thác lúc sau lại tốp năm tốp ba thay nhau mở miệng.

“A, là một gương mặt xinh đẹp, bọn tỷ muội trong nhóm cũng chưa từng nói có một học sinh khóa chúng ta ký túc xá đơn.”

“Chọn phòng ký túc còn rất sang trọng a.”

“Đúng không? Tôi nói như thế nào quen mắt như vậy? Tôi ở tư liệu của ba nhìn đến nàng xin trợ cấp sinh viên khó khăn, không có tiền còn có thể ở ký túc, còn là phòng đơn loại tốt như vậy, không phải được người bao dưỡng chứ?”

Khương Thác đứng ở trước cửa bình tĩnh từ trong túi tìm kiếm chìa khóa, cũng không có đáp lời.

Mà Tô Tiêm Tiêm từ cửa thang máy ra tới, bởi vì hệ thống kiểm tra đo lường tới Khương Thác tâm tình phập phồng, hệ thống truyền phát những cái lời khó nghe đó của đám nữ sinh, Tô Tiêm Tiêm từ cửa thang máy ra tới, trực tiếp nổi giận đùng đùng che ở trước Khương Thác, nhìn ba nữ sinh trước mặt.

Không có tên, thực hảo là pháo hôi.

Kia ba nữ sinh nhìn đến Tô Tiêm Tiêm lúc sau đều há hốc mồm, Tô Tiêm Tiêm chính là đại nhân vật, gia đình trước tiên đã đem ảnh cô cho bọn họ xem, làm các nàng nhớ kỹ, ngàn vạn chớ chọc đến người này, hơn nữa phải nịnh nọt, làm tốt quan hệ.

“Tô tiểu thư……”

“Gọi cái gì? Ban nãy mắng ai vậy? Miệng không sạch sẽ như thế, mở mắt cho to lên, Khương Thác là đối tượng thầm mến của tôi, cô không biết điều thế này, nhà có phải muốn phá sản hay không?”

“Còn cô? Ba là hiệu trưởng sao không biết chú trọng sự riêng tư học sinh,lý lịch người ta tùy tiện để cô xem, chức hiệu trưởng có phải hay không nên thay người khác?”

Khi ba nữ sinh đầu óc còn đang choáng váng. Tô Tiêm Tiêm gọi điện thoại cho quản gia, đem sự tình phân phó xuống.

Hai phút qua đi, ba nữ sinh sôi nổi nhận được điện thoại trong nhà, một đám quỷ khóc sói gào chạy đi.

Tô Tiêm Tiêm sảng khoái không được, hai lỗ mũi phóng đại bật hơi, khóe miệng gợi lên tà mị bá tổng, nghe được hệ thống nhắc nhở, Khương Thác tâm tình đã bình phục, sẽ không ảnh hưởng đến độ dung hợp, Tô Tiêm Tiêm duỗi ra một ngón trỏ lắc lắc, ý tứ không cần hoảng.

“Bảo bối, không phải bị vẻ soái khí của mình mê hoặc chứ, nữ nhân của Tô Tiêm Tiêm mình, không ai được phép khi dễ.”

Khương Thác dừng lại: Tô Tiêm Tiêm thế nhưng yêu nàng nhiều đến không tiếc bản thân đắc tội người khác.

Khương Thác trong lòng vừa động, yết hầu ngạnh trụ, trong lòng tê tê đau đau nhức nhức, ánh mắt hơi trầm xuống, nguyên lai đây là cảm giác bị người phủng ở lòng bàn tay.

Từ trước nàng như là một con chim siêng năng, vẫn luôn ở không trung bay lượn, không chỗ ngừng lại, không dám rơi xuống, lại quật cường mà nói, đây là tự do.

Khương Thác nuốt một ngụm nước bọt, thanh thanh giọng nói mới khắc chế cảm xúc chính mình, bình tĩnh mở miệng, “Không cần vì mình làm đến trình độ này, đắc tội người khác không đáng.”

Tô Tiêm Tiêm trở tay nắm cằm Khương Thác, tường đông* cưỡng hôn “Không phải có đáng giá hay không, chỉ có nguyện ý hay không, mình rất nguyện ý.”

*Hoặc Bích Đông (壁咚/壁ドン/Kabe-don): Là từ tiếng Nhật thông dụng để miêu tả tư thế dồn đối phương vào chân tường, 壁/Kabe nghĩa là bức tường, ドン/don là âm thanh khi lấy tay đập vào tường.

Tác giả có chuyện nói:

Khương Thác∶ Cô ấy yêu tôi, nhưng tôi cảm thấy không đủ, cô ấy chỉ có thể yêu tôi, chỉ có thể nhìn tôi.

Tô – đắm chìm trong hình tượng bá tổng ái thê của bản thân – Tiêm Tiêm.