Dịch: Anh Đào.Hôm sau, cuối tuần.Diệp Tây Thành ngủ đến gần 10 giờ mới dậy, mấy hôm nay ngủ không ngon nên sáng nay anh không sắp xếp công việc gì.Hôm nay Bùi Ninh vẫn đến công ty tăng ca, sáng nay lúc cô dậy động tác rất nhẹ không ảnh hưởng đến anh.Điện thoại trên tủ đầu giường rung, là điện thoại trước đó lúc còn sống bà vẫn hay dùng. Hôm qua hết pin nên Bùi Ninh đã sạc nó ở trên tủ đầu giường.Anh không biết vì sao cô vẫn giữ điện thoại lại còn sạc pin cho nó.Điện thoại lại rung, là tin nhắn.Diệp Tây Thành cầm lấy điện thoại mở ra xem, nhìn thấy người gửi tin nhắn anh nhíu mày, Bùi Ninh gửi tin nhắn cho bà?Nội dung tin nhắn rất nhiều: 【Bà ơi, hôm nay con rất tốt. Sáng nay con uống hai chai sữa chua, còn ăn đầy đủ dinh dưỡng, bảo bảo cũng rất ngoan. Bà nhất định phải nói với ông, con với Tây Thành bây giờ vô cùng tốt bây giờ bọn con đã có em bé rồi. Bà đừng quên nhé, bà nhất định phải viết lên giấy cho ông xem, nếu không ông không nghe rõ.】Trong lòng Diệp Tây Thành không rõ tư vị gì, sau đó anh đọc hết tất cả tin nhắn. Ngày nào cô cũng luyên thuyên kể về mấy câu chuyện hàng ngày, ngày nào cũng vậy không có ngoại lệ, cô đều dặn bà phải nói với ông cô và anh đã hòa hợp rồi, không chia tay.Sau khi xem hết tất cả tin nhắn anh không thể nào bình tĩnh lại được, chỉ có thể đi tắm nhưng vẫn không có tác dụng.Ngón tay do dự hồi lâu trên màn hình, cuối cùng cũng bấm số.Phan Kình Triết nhận được điện thoại của Diệp Tây Thành vô cùng bất ngờ: “Tổng giám đốc Diệp, xin chào, có gì chỉ bảo?”Diệp Tây Thành nói thẳng mục đích của mình: “Vẫn phải làm phiền anh một chuyện, anh có biết mấy năm trước Ninh Ninh gặp vấn đề gì về sức khỏe tâm lý không?”Phan Kình Triết thực sự không biết, cho dù thực sự có thì đó cũng là vấn đề riêng tư của Bùi Ninh, Hạng Dịch Lâm sẽ không nói với anh ta. Mấy năm đó Hạng Dịch Lâm không bao giờ tiết lộ nửa lời trước mặt mấy người bọn họ, Bùi Ninh nhìn có vẻ cũng khá ổn, không có chỗ nào khác thường. Dù sao thì làm việc ở ngân hàng đầu tư áp lực công việc lớn, sẽ mất ngủ, làm việc ở phố Wall có mấy người có được chất lượng giấc ngủ tốt chứ?Có điều Diệp Tây Thành vì chuyện này mà Diệp Tây Thành đã hạ mình xuống hỏi chính là nói hiện tại Bùi Ninh có vấn đề về tâm lý, hơn nữa đã vô cùng nghiêm trọng.Suy nghĩ một lúc, Phan Kình Triết nói: “Đợi tôi xác nhận lại rồi cho anh câu trả lời.”Diệp Tây Thành: “Cảm ơn anh.”Cúp điện thoại, Phan Kình Triết cầm điện thoại gõ vào lòng bàn tay. Không biết được Hạng Dịch Lâm có ở cùng một chỗ với Trình Ti không, có nhiều chuyện không tiện hỏi, anh ta gửi tin nhắn qua: 【Tiệc sinh nhật tối nay cậu đi không?】Hạng Dịch Lâm trả lời đúng một chữ:【Đi.】Buổi chiều Diệp Tây Thành vẫn đến công ty không ngờ trợ lý Vạn cũng ở đây. Sáng nay trợ lý Vạn cùng con trai tham gia chung kết xong buổi chiều con trai nói muốn ra ngoài chơi cùng bạn, anh ấy ở nhà không có chuyện gì làm nên đến công ty xử lý công việc.Trợ lý Vạn lấy tài liệu ra, hỏi Diệp Tây Thành có ý tưởng mới chưa.Diệp Tây Thành lắc đầu, ra hiệu trợ lý Vạn: “Hủy chỗ tài liệu này đi.”Trợ lý Vạn không hiểu chuyện gì, “Cho vào máy xay sao?”“Ừ, chỗ tài liệu này không cần nữa?”“?” Có kết quả rồi sao?Trong lòng trợ lý Vạn bất ngờ.Diệp Tây Thành: “Không biết ngày nào mới tra ra được kết quả, tôi dùng cách của tôi thu dọn Diêu Hi.”Trước đó anh muốn tìm chứng cứ là vì để ý đến cảm nhận của Bùi Ninh, cô lựa chọn báo cáo Thiệu Chi Quân là muốn nói với anh chính là muốn anh không quan tâm đến. Anh không muốn cô cảm thấy mình giúp thêm phiền.Nhưng bây giờ con đường tìm kiếm chứng cứ có quá nhiều trở ngại, cuối cùng không đạt được hiệu quả như anh muốn, chỉ có thể từ bỏ.Diệp Tây Thành đăng nhập vào email của mình, gửi đến email của Bùi Ninh:Ninh:Thấy chữ cũng như gặp mặt.Mới đánh được mấy chữ này sau đó lại xóa đi.Anh mở mấy trang giấy trống trong sổ tay, bắt đầu viết.Ninh:Thấy chữ cũng như gặp mặt.…Lúc viết xong đã là nửa tiếng xong, anh đọc rồi sửa lại, sửa cho đến khi hài lòng mới thôi. Sau đó anh tìm một mảnh giấy bắt đầu viết lại.Chép xong Diệp Tây Thành chụp ảnh lại và đính kèm vào trong email, anh không gửi đi ngày mà cài đặt ngày khác.