“Tôi đang định nói với cậu đây, đã phá giải được chiếc máy tính kia, khôi phục được một vài lịch sử trò chuyện trên QQ, có thể đồng bộ với điện thoại.
Năm người bọn họ có một nhóm chat QQ.
Mã Khả Khả rủ họ chủ nhật đi biển chụp ảnh, nhưng hai nam sinh đều có việc nên không đi được.”Bàn Tử đến cạnh hai người họ: “Tra được lịch sử QQ của Mã Khả Khả chưa?”Chu Hải cũng hỏi: “Chẳng lẽ Mã Khả Khả hẹn Chung Dật San?”Đội trưởng Vương vỗ vai Chu Hải.”Cậu đoán đúng rồi! Nhưng mà nội dung cuộc trò chuyện vô cùng đơn giản.”Hắn nhìn hình ảnh trên di động mà đội trưởng Vương đưa sang, quả nhiên chẳng có gì đặc biệt.Mã: Có đó không?Chung: Đây.Mã: Đến chỗ cũ, rừng cây trong công viên rồi nói tiếp!Chung: Nhưng trời đang mưa mà!Mã: Nó gọi taxi đón cậu, mười phút sau gặp ở cửa Đông ký túc xá.Chung: Thôi được rồi!Nó ở đây chính là chỉ Vương Du nhỉ, như vậy thì Mã Khả Khả có biết kế hoạch của Vương Du hay không?”Bên tôi đã đưa Vương Du đến cục cảnh sát, lúc đó không chắc được là trong tay cậu có chứng cứ xác thực hay không cho nên chỉ lấy lý do là hỗ trợ điều tra mà thôi, người nhà của Vương Du đang ở dưới lầu cả đấy, cảm xúc vô cùng kích động.
Bây giờ đội chúng tôi bị khiển trách đến sợ rồi, Lưu Đại nói trong tay cậu chắc chắn có chứng cứ, nhanh nói tiến triển bên cậu cho chúng tôi nghe đi.”Mọi người ở đây đều nhìn về phía Chu Hải, Lưu Đại gật đầu cổ vũ hắn.”Chúng tôi rất muốn nghe cậu dựng lại hiện trường, dẫu sao thì Vương Du này cũng rất khó chơi.
Ban nãy cứ hỏi đến là cô bé bắt đầu khóc, chẳng nói chẳng rằng.””Chứng cứ có được không nhiều lắm, rất khó dựng lại hiện trường hoàn chỉnh, tôi chỉ có thể giúp đội trưởng Vương làm rõ vài việc.”Biểu cảm của Chu Hải trở nên nghiêm túc hơn, đưa ra vài tờ giấy A4 in hình sặc sỡ, đưa cho đội trưởng Vương và mọi người.”Đây là hình Từ Bưu chụp hiện trường ngày 24 tháng 6 khi chúng tôi đến nhất trung điều tra.
Theo thói quen nghề nghiệp, Từ Bưu thích chụp tất cả những người có quan hệ với nạn nhân.
Tấm hình tiếp theo là mảnh da thuộc nhỏ màu trắng hình chữ B phát hiện được trong tay nạn nhân Mã Khả Khả vào sáng sớm ngày 25 tháng 6.
Khi tiến hành so sánh chi tiết, tôi phát hiện mảnh da này rất giống đóa hoa trang trí trên giày của Vương Du vào ngày thẩm vấn.
Vết cắt, vết chém trên cơ thể của Chung Dật San nói lên nỗi hận thù của hung thủ đối với người đã chết.
Bốn vết siết trên cổ của Mã Khả Khả và con dao đâm vào âm đạo của Chung Dật San cũng là hành động để xác nhận xem nạn nhân đã thực sự chết hay chưa, nói lên hung thủ là người quen.””Khi giết chết Chung Dật San, hung thủ đã lên kế hoạch cụ thể, lựa chọn địa điểm khuất nhất trong rừng cây ở công viên, tập kích gây mê Chung Dật San, có đeo găng tay, buộc chặt nạn nhân, bắt đầu hành hạ đến chết.
Thậm chí có thể đàn chó hoang kia cũng là một bộ phận trong kế hoạch của cô bé.
Còn đối với vụ sát hại Mã Khả Khả, có lẽ là do cảm xúc bộc phát.
Vậy nên trên dây giày dùng để siết cổ Mã Khả Khả có DNA của cô bé, đồng thời giữa kẽ móng tay của Mã Khả Khả cũng thu được mảnh da của Vương Du.
Kết hợp với cỏ khô, cành khô và bật lửa còn sót lại ở hiện trường, tôi suy đoán cô bé muốn châm lửa thiêu thi thể, vì nếu bị cảnh sát phát hiện ra hiện trường vụ này thì cô bé sẽ bại lộ, nhưng sự xuất hiện của bảo vệ làm cô bé hoảng sợ.
Để tìm kiếm chứng cứ, hôm nay chúng tôi đã kiểm tra thi thể của Chung Dật San một lần nữa, phát hiện ra được một sợi tóc giữa cục máu đông trong miệng của cô bé.””Đồng thời, ở mặt ngoài của vết xuất huyết dưới da phía sau lưng Chung Dật San, thu được DNA của Vương Du.
Có lẽ để lại khi cô bé dùng đầu gối đè lưng nạn nhân lại để tiến hành ngược đãi.
Về phần động cơ mà Vương Du sát hại Chung Dật San và Mã Khả Khả, theo tôi phân tích thì có liên quan đến Trương Dương.
Mã Khả Khả có quan hệ thể xác với Trương Dương, tự nhận là bạn gái của cậu bé, nhưng Trương Dương không hề thừa nhận.
Chung Dật San thích Trương Dương, dường như Trương Dương cũng rất bênh vực cô bé, dẫn đến Vương Du muốn sát hại cô bé, có thể là Mã Khả Khả uy hiếp Vương Du cho nên mới bị diệt khẩu.
Tôi nói hết rồi, bây giờ chỉ biết được đến vậy thôi.”Lưu Đại nhìn đội trưởng Vương: “Được rồi, điều tra viên đã tra được tình trạng gia đình của Vương Du chưa?”Đội trưởng Vương mở nhật ký công việc: “Rồi, ngày 23 tháng 6 là sinh nhật âm lịch của bà ngoại cô bé, trước đó việc này làm lệch hướng điều tra.
Vì sinh nhật vào đúng cuối tuần, cả nhà tụ họp bên nhau cũng chẳng sai.
Nhưng camera ở tiểu khu của Vương Du vào ngày 22 tháng 6 không hề có lịch sử ra vào của cô bé, hoặc là Vương Du về nhà vào chạng vạng ngày 22, hoặc là ở nhà không hề ra ngoài, đương nhiên cũng có thể là ngụy trang mà chúng ta không hề phát hiện.
Nhưng hôm nay đã có chứng cứ, không sợ gì nữa!”.