Hàn Chiêu Dạ thấy gương mặt tính toán và nụ cười nham hiểm của cô thì anh có thể đoán được cô đang nghĩ gì.
Bao nhiêu năm lăng lộn trên thường trường mà anh chẳng nhìn ra suy nghĩ của cô thì đi về quê cắm câu là vừa.
“Tôi làm việc cho cô nhưng đổi lại tôi được gì từ cô”
Diệp Viên Hi nghe vậy thì nghĩ: chắc lúc anh ta còn sống bằng nghề kinh doanh và rất giỏi thương lượng
“Anh nói trước là anh muốn gì đi”
Để xem một cái hồn ma như anh thì yêu cầu tôi làm được gì”
Hàn Chiêu Dạ nhìn xung quanh cái cửa hàng của cô rồi sau đó lên tiếng:
Tôi sẽ giúp cô kinh doanh và phát triển cái cửa hàng này nhưng đổi lại cô phải giúp tôi một việc”
“Anh có thể giúp của tôi phát triển”
“Đúng trước đây tôi là giám đốc của một công ty thiết kế đá quý và thời trang rất lớn nên việc kinh doanh giúp cho cửa hàng của cô phát triển và tôi đám bảo chỉ trong vòng một thời gian lợi nhuận mà cô thu về có thể hàng trăm hàng tỷ”
Diệp Viên Hi nghe vậy thì ngờ vực hỏi:”Làm sau tôi có thể tin lời anh được chứ”
“Cô có thể lên mạng gõ xem Hàn thị hoặc Hàn Chiêu Dạ thì sẽ rõ”
Cô nghe vậy thì cũng lên mạng xem thử./Hàn Chiêu Dạ được xem là một thiên tài trong giới kinh doanh.
Dưới sự dẫn dắt của anh tập đoàn Hàn thị đã ngày càng phát triển và vươn tầm thế giới,…”
Hàn Viên Hi nhìn gương mặt trong tờ báo rồi lại nhìn gương mặt của anh ngoài đời mà không ngừng hoảng hốt:
“Trời ạ, một người tài ba như anh sau bây giờ lại thảm thế này”
“…
“Thôi được rồi tôi không chọc anh nữa.
Chúng ta vào vấn đề chính đi, anh giúp cho cửa hàng của tôi phát triển thì đổi lại tôi phải làm gì cho anh”
“Giúp tôi đoạt lại Hàn thị”
Nếu bây giờ Hàn thị mà rơi vào những người kia thì thế nào cũng tán gia bại sản nên tốt nhất bây giờ anh phải nhờ đến cô gái này mà thôi.
“Trời ạ anh giỡn với tôi đấy hả, làm sau làm sau mà tôi có thể có chổ đứng và điều hành một công ty lớn như vậy”
Điều này Diệp Viên Hi có nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
“Cô không cần lo lắng có tôi ở đây, tôi sẽ giúp cô”
“Nhưng..”
“Hai chúng ta tuy mỗi người có mục tiêu khác nhau nhưng lại có thể giúp được”
“Tôi sợ”
“Cô hãy luôn nhớ phía sau cô luôn có tôi chống đỡ nên cô không cần phải sợ”
Trước lời nói của anh thì Diệp Viên Hi cắn môi suy nghĩ: Với sự giúp đỡ của Hàn Chiêu Dạ thì cô tinh chắc cửa hàng cô sẽ không ngừng phát triển.
Nhưng chuyện đoạt lại Hàn thị thì cô thấy không khả quan cho lắm, với một người vừa hậu đậu, tầm thường hơn chữ tầm thường như cô thì sau có thể làm được chuyện này.
Nhưng việc mở cửa hàng và giúp nó phát triển, có thương hiệu riêng là ước mơ của cô và cả niềm tin hi vọng của ba mẹ cô.
Hai ông bà đã dùng hết tất cả số tiền tiết kiệm nhưng bây giờ một ngày cô chỉ kiếm được tầm vài đơn hàng.
Suy nghĩ xong thì Diệp Viên Hi nói với anh:
“Tôi hợp tác với anh thì cũng được thôi nhưng trước hết anh phải nói cho tôi biết tại sau anh lại thành ra như vậy.”
“Chỉ có mỗi cô thấy tôi nên tôi không thể nào bán đứng hay lừa gạc cô được”
“Tôi biết nhưng tôi muốn biết rõ hơn về người cúng với tôi trên một chiếc thuyền”
Gương mặt cô lúc này nghiêm túc chứ không còn ngã ngớn hay ngốc nghếch như mội khi.
Nhìn cô lúc này anh mới biết hóa ra anh đã nhìn nhằm cô.
Tuy bình thường con người này ngu ngơ nhưng đến khi đàm phán thì cũng rất nghiêm túc và thông minh.
Hàn Chiêu Dạ nghĩ thế nào sau này cô cũng biết chuyện của mình nên bây giờ anh kể cho cô nghe luôn cũng chẳn sau.
“Tội bị người ta hại”
“Vậy tại sau họ lại muốn hại anh”
“Họ muốn tôi chết để chiếm đoạt công ty của tôi”
Diệp Viên Hi nghe vậy thì bất bình mà lên tiếng:
“Trên thế giới này loại người ác như vậy sau, bọn họ có thể giết người chỉ vì tài sản.
Không được tôi phải đi báo cảnh sát”
“…” Xem ra lúc nãy anh đánh giá quá cao sự thông minh của cô gái này rồi.
“Trong tay cô không có bằng chứng thì ai mà tin được cô”
“Ừ há, nhưng mà anh cứ để bọn họ hại anh rồi sống yên ổn vậy được sau”
“Chính vì tôi không muốn để bọn họ sống yên ổn nên mới nhờ đến cô”
Diệp Viên Hi trước giờ là một người hành hiệp trượng nghĩ, thấy hoàn cảnh thật là đang thương nên cuối cùng cô cũng đồng ý giúp anh.
“Được rồi bây giờ tôi sẽ tập trung vào hướng dẫn cho cô cách kinh doanh và đưa cửa hàng phát triển”
“Được”.