Tôn Đông An sau khi tan học sẽ ghé nhà bác gái để chơi với cháu, cô thật sự rất thích bé con vừa mềm mại vừa ngoan ngoãn này, khác hoàn toàn với con của anh trai và chị dâu. Thằng bé quậy phá kinh khủng, tính cách khác xa Lâm An và Tôn Vĩnh Hiên vốn hiền lành lương thiện…Tôn Đông An vừa bước chân vào biệt thự đã gặp phải người mà cô bé ghét cay ghét đắng, người luôn luôn tìm mọi cách để gây sự với cô bé ở trên trường. Không ngờ cậu ta đang làm vườn thuê ở nhà của bác cô…“Ôi trời…không ngờ lại được gặp cậu ở đây…!”Sở Trí nghe thấy giọng nói quen thuộc liền quay đầu lại, không ai khác chính là cô công chúa kiêu kì của nhà họ Tôn, người mà cậu ghét nhất…“Xui xẻo thật đấy…!”Tôn Đông Anh nở nụ cười nguy hiểm nhìn Sở Trí bỏ đến chỗ khác làm việc, cô chầm chậm đi theo sau cậu ta…“Cậu quản lí cái miệng cho tốt vào, kẻ hầu người hạ mà dám ăn nói với chủ nhà như vậy à…?”Sở Trí cũng không vừa, cậu cười khẩy quay sang đối mặt với Tôn Đông An, giọng nói cũng mang vẻ thập phần kiêu ngạo…“Cậu nhầm rồi tiểu công chúa, tôi thừa biết đây không phải nhà của cậu nên mới đến đây làm thuê, chứ cậu nghĩ tôi muốn nhìn thấy cậu lắm à…?”Lục Đông Anh trong đầu nảy sinh ra ý định đuổi việc Sở Trí, nhưng đây không phải nhà cô, cư nhiên cô không thể hành xử theo ý mình được…“Thế cậu không biết đây là nhà bác tôi à…? Chỉ cần tôi lên tiếng thì bác ấy cũng đuổi việc cậu thôi…!”Sở Trí cũng không rảnh rỗi mà đứng đôi co với Tôn Đông An, cậu bỏ ngoài tai những lời cô bé nói liền sang khu vực khác làm việc. Cho đến khi thấy Tôn An Hy trở về cùng Hoắc Vĩ Đông, cậu nhanh chóng cúi chào hai người họ…“An An của bác sang chơi với cháu đấy à…?”Tôn Đông An gật đầu, cô liền tiến đến chỗ Tôn An Hy hỏi nhỏ…“Sao bác lại đột nhiên thuê cậu ta đến đây làm vườn thế, cháu nhớ lúc trước là người khác mà…?”Tôn An Hy nhìn về phía Sở Trí, lại quay sang nhìn Tôn Đông An liền biết hai đứa trẻ này có quen biết với nhau từ trước, nhưng rõ ràng là không ưa gì nhau…“À, cậu bé là con trai của người làm vườn, do ông ấy bị thương ở chân nên đưa con trai đến làm giúp một thời gian…cháu muốn bác chiếu cố cậu bé à…?”Tôn Đông An nhẹ nhàng lắc đầu, cô nở nụ cười không mấy thiện cảm nhìn về phía Sở Trí…“Cậu ấy nói với cháu là cậu ấy rất thích công việc này, cậu ấy muốn bác giao càng nhiều việc càng tốt, nhưng chỉ sợ bác không đồng ý nên mới nhờ cháu…”Tôn An Hy nhìn bộ dạng chăm chỉ làm việc của Sở Trí liền thấy lời của cô bé nói cũng có phần đúng, cô liền lên tiếng gọi lớn…“Tối nay đất dinh dưỡng cho cây sẽ về, cháu chuyển hết đất vào kho rồi hẵng kết ca nhé, có thể sẽ trễ hơn mọi ngày đấy…!”Sở Trí định nói gì đó nhưng lại im lặng, bình thường việc vác đất vào kho không phải công việc của cậu, nhưng chắc Tôn Đông An kia đã nói gì đó nên bà chủ mới giao lại việc nặng nhọc này cho cậu…“Cháu biết rồi ạ…!”Tôn Đông An nhìn về phía Sở Trí trong lòng cũng thỏa cơn giận, có trách cũng là chắc cậu ta gây sự với cô ở trường trước. Rõ ràng cô và cậu ta không quen không biết, lại tìm đủ mọi cách làm khó cô ở trường cho bằng được…Sở Trí là lớp trưởng của lớp Tôn Đông An đang theo học, mọi chuyện rất bình yên cho đến khi Sở Trí nhắm vào cô, cậu ta thừa biết cô học không giỏi, thành tích rất bình thường nhưng lại cố tịn gọi cô lên làm những bài tập rất khó, thậm chí còn phê bình cô là kẻ kéo thành tích của lớp xuống. Quá đáng hơn tất cả chính là Sở Trí từng nói cô ỷ vào việc có cha mẹ giàu có không lo học hành đàng hoàng, suốt ngày rong chơi khiến danh tiếng của cô bị ảnh hưởng không ít…Ban đầu Tôn Đông An không quan tâm, nhưng sau khi có thông báo thứ hạng, Sở Trí lại cố tình bôi đậm tên của cô rồi dán lên tường khiến cô không biết nên giấu mặt đi đâu với cái thành tích gần chót lớp như này. Rõ ràng cô và cậu ta không thù không oán, vậy tại sao lại đối xử với cô như vậy…?Nhưng Tôn Đông An là ai kia chứ, cô là công chúa của Tôn gia cơ mà, lí nào cô lại chịu bẽ mặt trước cái tên tầm thường kia được chứ…!“Bác à…hay hôm nay chúng ta mở tiệc nướng ở trong vườn được không, lâu rồi chúng ta chưa cùng nhau ăn tối…!”Tôn An Hy thấy ý kiến này cũng rất hay, cô liền sai Hoắc Vĩ Đông mau chóng liên lạc với Tôn Vĩnh Thành để mở tiệc nướng trong vườn, đảm bảo hai người họ cũng rất thích cho mà xem…“Thế bác đi chuẩn bị nhé, cháu đợi cha mẹ đến thì đưa họ vào nhà giúp bác…”Tôn Đông An mỉm cười gật đầu, cô khoanh tay dựa vào cột nhìn về phía Sở Trí, ánh mắt không giấu được tia thỏa mãn…“Tôi sẽ cho cậu biết người có tiền thật sự là như thế nào…!”